Lâm Trực
Nhiều bạn mình đã từng sang nhà thằng hàng xóm bốn tốt chơi.
Trước khi đi, thằng nào cũng háo hức chờ đợi nhìn hoặc cảm nhận được cái gì đó
mới mẻ, lớn lao. Nhưng không. Tuyệt nhiên không thấy. Tất cả đều thất vọng. Đặc
biệt là với những ai đã từng du lịch qua Lào, Thái hay Malaisia.
Thật xấu hổ khi lại phải so sánh một thằng Tàu Khựa to béo
luôn ngông cuồng hãnh diện về nền văn minh ăn cắp của mình với chỉ số văn minh
của số quốc gia nhỏ bé như Thái, Lào, Indonessia hay Malaisia.
So với các quốc gia bé nhỏ đó thằng Trung quốc chẳng có tý nào so sánh được. Cảm nhận đầu tiên khi đến Trung Quốc là To Lớn, nhưng chỗ
nào cũng thấy lừa lọc, tô vẽ, thổi phồng với giọng điệu điêu ngoa, thần bí được
ngụy trang dưới các mỹ từ.
Hãy bước chân vào khách sạn. Đầu tiên các bạn có thể thấy là
chả thằng nào hứng thú với đám gái làng chơi nhãn Tàu Khựa mồi chài bằng nhét
vào tay các bạn những tấm cạc vi zit hai mặt. Lên phòng mới xem, thằng nào cũng
tự ngượng với bản thân vì một mặt của tấm cạc đó là hình khỏa thân với những
lời cam kết kiểu Trung Hoa, rằng sẽ đúng như thế. Mặt kia của tấm cạc ghi rõ
địa chỉ, số điện thoại của cô gái đó cùng giá cả.
Thế mới biết Tàu Khựa giỏi tiếp thị, giỏi ứng dụng công nghệ
thông tin vào chuyện sex. Mẹ kiếp, bọn bạn mình đâu phải loại chơi bời lêu
lổng như mấy thằng tỉnh trưởng hay Bộ chính trị của Trung quốc. Chỉ nghĩ đến
thế thôi đã thấy tởm lợm cho nền văn minh Trung Quốc hiện đại.
Bạn mình nói, thằng hàng xóm béo phệ nấu đồ ăn như cám heo
này như một sự phỉ nhổ vào sự quảng bá mà Hoàn Cầu Thời Báo - Một đặc san của
Đảng Cộng sản Trung Quốc - vẫn thường quảng bá. Lão bạn già của mình cứ chê đồ
ăn của Tàu hiện đại. Cái ngon không thấy, nhưng thấy tức anh ách. Mẹ kiếp, ăn
gì mà cứ có một con, một thằng mắt híp đứng cạnh bàn thò tay mang đồ đi. Đồ bất
lịch sự. Bạn già bào, mấy đứa phục vụ này cũng thô lỗ sấc láo như đám quan chức
Trung Quốc đe dọa các nước láng giềng. Chỉ cần góp ý là nó giở thói côn đồ ngay
tức thì. Cách đểu nhất mà nó hay áp dụng là tính giá phục vụ cao hơn 5 lần giá
niêm yết. Ăn mà thấy tức anh ách, đỏ hai con mắt.
Hôm qua xem được cái link nói về "website hợp tác kinh
tế thương mại TQ-VN" mà lộn mề. Thế là mình lại nổi máu căm ghét nó, ghét
cả lò cả tổng nhà thằng hàng xóm chứ không chỉ ghét riêng gì mình nó! Đúng là
Khựa bẩn thỉu.
Về Thành phố Hàng Châu, niềm tự hào của Tàu Khựa, nổi tiếng
với lụa là gấm vóc. Nhưng bạn mình bảo, không thể ngờ được nó lại lạc hậu thế.
Đầu tiên là phải đặt tên cho cái thành phố này là thành phố
của những đứa trẻ mặc quần không đũng! Lụa là gẫm vóc toàn hàng lừa. Lừa từ
chất liệu đến giá. Mua 1 cái áo giá 30 đô, về Việt Nam ta mùa chỉ có 5 đô. Hóa
ra nó cũng nhập từ Việt Nam mình về. Hàng họ là thế, nhưng dân nó sống như thế
nào?
Ngày đầu tiên đi tới đây, buổi đầu tiên bạn mình đặt chân
tới 1 trung tâm thương mại rộng 2km2 - bọn Tàu xây đúng kiểu trọc phú khoe tiền
á, bạn mình hơi có tí choáng. Ờ, nhìn thì hoành tráng lắm, cơ mà vừa tới cửa
chính của khu TTTM đó, thì bạn tớ thấy một thằng bé cỡ 4 tuổi, đứng ngay giữa
cửa, vẫn mặc nguyên quần, dạng chân ra, và đái! Đấy, mầm non của đất nước
Trung Hoa là thế đấy. Chỗ nào cũng khai rình khai ràng. Bẩn bỏ mẹ.
Chuyện thật mà như bịa ngay chốn được coi là phồn hoa bậc
nhất Trung Quốc. Thật, bạn tớ cứ trố mắt lên nhìn, rồi kịp mới nhận ra là cái
quần của thằng cu không có đũng. Và kể từ lúc đó, bắt gặp đứa trẻ nào tớ cũng
cố nhìn và tìm cái đũng quần. Vậy mà tuyệt nhiên không hề thấy. Rõ khỉ, ặc ặc.
Định lôi máy ra chụp ngay mấy lần, nhưng lại thôi, vì lúc nào cũng có mấy thằng
Tàu đầu trọc lốc đi cùng. Đón khách kiểu Tàu Khựa có khác, chỉ rình
thấy khách sơ hở là ăn vạ vòi tiền. Mấy ông đi nhiều có kinh nghiệm đã truyền lại
cho bạn mình điều này. Bạn già của mình quá tử tế, giữ sĩ diện cho nó, nên lờ
đi. Mãi đến chiều, trong lúc lang thang 1 mình, lão bạn già tội nghiệp mới vác
máy ra chụp được bô ảnh lột tả trung thực nhất cái xứ sở trẻ không có đũng quần
này. Đó là biểu trưng của dân tộc Trung Quốc. Chắc là đẻ tiện đái bậy.