Mới hôm nay thôi, một người có bút danh Như Nguyên viết trên trang Dân Làm Báo với tựa đề sặc mùi kích động: "Tại sao Việt Nam không dám hành động như Philippines?",
trong bối cảnh Philippines đã kiện Trung Quốc ra tòa án Liên Hợp quốc
trọng vụ tranh chấp chủ quyền tại Biển Đông và triệu tập Đại sứ Trung
quốc để thông báo về động thái này. Người này tự hỏi rằng vì sao Việt
Nam không hành động như Philippines trong khi ta cũng là thành viên Liên
Hợp quốc?
Bài báo lải nhải rằng: "nếu
Việt Nam không có một hành động tương tự như Philippines và hải quân
Việt Nam hành động như những gì mà các anh hùng của quân đội Việt Nam
Cộng Hòa đã thể hiện trong trận hải chiến Hoàng Sa năm 1974". Đây rõ
là một kiểu tự sướng, nhưng là một kiểu tự sướng lạ đời. Lạ đời là ở
chỗ phải sử dụng đến cái xác chết của VNCH để tạo ra khoái cảm.
Tuy
nhiên, quan điểm của tôi là dù là ai, có tinh thần chiến đấu chống quân
xâm lược để bảo vệ bờ cõi cũng là điều đáng quý. Vấn đề là nói cho
đúng, chính xác bản chất của sự việc. Ai là anh hùng, ai hèn nhát, ai
kém cỏi cũng nên để cho lịch sử phán xét. Không nên bốc thơm điều không
có thật để tự sướng. Như thế người ta nói là thủ dâm với xác chết hay
thây ma.
Một
bài trên Blog ở hải ngoại có tên Địa Chính trị, nói về thất bại của
quân đội VNCH với tựa đề: "Thua từ những cái đầu quá kém" với những lí
giải rất thuyết phục. Tác giả cho rằng: Thua vì sự ỷ lại, trông chờ viện
trợ và sự tin tưởng mù quáng vào trợ giúp từ bên ngoài. Cách ví von của
tác giả cũng rất hay: "Một bên người ta phải đi lao động ky cóp từng
đồng để gửi vào Nam đánh gặc, người ta một tay cày, một tay súng, đói
khổ ăn cơm độn đến năm bảy phần là sắn. Vậy mà người ta vẫn cứ tin vào
ngày mai phơi phới. Một bên là tiền đô, gạo lương, xương bò là thứ mà
những người dân nghèo thời đó vẫn có thể mua sắm, khá hơn là hàng hoá xa
hoa. Vũ khí thì viện trợ theo ngân sách BU hàng năm..". Sức mạnh tự
thân không có, đến khi Bu cắt viện trợ thì cụt hẫng và tự sụp đổ đến
mức tháo chạy vứt quần áo, mũ nón, giày dép. Bảo vệ đất nước của mình mà
trông chờ vào bên ngoài thì thua là cái chắc.
Một
bài viết khác nói về trận Hải chiến Hoàng Sa của tác giả Vi Đức Thanh
gửi Google.Tielang cũng có nhận xét tương tự. Trận "Hải chiến Hoàng Sa"
ngày 19/1/1974 đã lùi vào lịch sử được 39 năm. Hoàng Sa cũng đã rơi vào
tay Trung Quốc chừng ấy năm. 74 người người lính đã bỏ mạng ngoài khơi
39 năm nay. Cũng chừng ấy năm, các “sử gia” VNCH không ngừng tìm cách đổ
lỗi cho người khác. Người thì đổ lỗi cho Hoa Kỳ đã bắt tay Trung Cộng
và bỏ rơi VNCH; kẻ khác thì đổ lỗi cho Thủ tướng Việt Nam Dân chủ Cộng
Hòa Phạm Văn Đồng đã ký “công hàm bán nước”, dâng Hoàng Sa cho Trung
Cộng; kẻ khác nữa thì cho rằng VNCH yếu về hỏa lực v.v… Họ dứt khoát
không chịu thừa nhận một sự thật là Hoàng Sa bị mất chính là lỗi của
những sĩ quan VNCH bất tài, hèn nhát, chưa đánh đã hoảng loạn, tháo
chạy. Điều này không khác mấy so với việc tháo chạy khỏi Tây Nguyên;
khỏi Huế, Đà Nẵng và cuối cùng là tháo chạy khỏi Sài Gòn. Điều này không
khó lý giải bởi họ là những kẻ mang thân phận đánh thuê cho ngoại bang.
Kẻ đầu lĩnh trong tập đoàn đánh thuê này là Nguyễn Văn Thiệu đã có một
tuyên bố không thể rõ ràng hơn về thân phận đánh thuê của mình và đồng
bọn: Nếu
Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày,
một tháng hay một năm mà chỉ sau ba giờ,chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc
Lập!. Hóa ra, VNCH duy trì được đời sống thực vật là nhờ có viện trợ của Mỹ. Đến khi Mỹ ngoảnh mặt rút ống thở, lập tức tiêu vong.
Trong
trận “Hải chiến Hoàng Sa”, xét tương quan lực lượng, mỗi bên có 4 chiến
hạm trực tiếp tham chiến. Việt Nam Cộng hòa có ưu thế là các chiến hạm
lớn, trang bị pháo và súng lớn hơn, mạnh hơn, nhiều hơn so với Trung
Quốc. Tuy nhiên, nhược điểm của các tàu này là cồng kềnh, vận chuyển
chậm. Các chỉ huy Việt Nam Cộng hòa cũng không lập sẵn kế hoạch cơ động
tác chiến nếu có nổ súng, dẫn đến việc tác chiến bị động và 2 tàu trong
đội hình (HQ-5 và HQ-16) còn bắn nhầm vào nhau rồi mạnh ai người đó tháo
chạy, bỏ lại đồng đội lênh đênh trên biển. Vậy đó, thua là do hèn nhát,
thua là do ngu si đần độn, thua là do trông chờ và tin tưởng mù quáng
vào sức mạnh bên ngoài.
Tội
để mất Hoàng Sa đã rõ, vậy sao lại lại phải tự sướng với cái thây ma
hèn hạ đó? Kẻ sợ hãi, hoảng loạn và bại não trong chiến đấu đâu có thể
trở thành anh hùng?
Sự thật này xin được nhường lời cho ông
Lê Văn Thự - nguyên Hạm trưởng chiến hạm HQ 16- một trong 4 chiến hạm
trực tiếp tham gia trận "Hải chiến Hoàng Sa" với bài mà LâmTrực@ đã
đăng.
Người viết ra bài viết này hẳn chắc là đang rất bức xúc đây!!dùng từ quá xxxxoayssss!!
Trả lờiXóaSự thật của trận chiến Hoàng Sa cách đây 39 năm đã được làm rõ bởi chính những người trong cuộc rồi. Còn tên Như Nguyên này chỉ được cái phân tích và lý luận xáo rỗng, xuyên tạc lịch sử.
Trả lờiXóaCHúng ta cần phải mạnh mẽ hơn với Trung Quốc, đấu tranh trên mặt trận ngoại giao. huy động mọi sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế
Trả lờiXóaCái kẻ có bút danh như nguyên đó có thể là hắn không có óc hoặc óc hắn bị kẻ khác nhét cái gì vào rồi.
Trả lờiXóaThể chế chính trị của ta khác hoàn toàn philippin phía sau philippin là ai?
Như nguyên và những gì hắn viết ta cũng đủ biết là ai huống chi bài viết đó của hắn lại đăng trên dân làm báo nữa.
Trả lờiXóaai mà không biết trang đó là cái gì mà.
Cái bài đăng rận làm báo của như nguyên sặc mùi kích động như vậy thì cái bản chất xấu xa bẩn thỉu của hắn đã được bộc lộ rõ ràng rồi.Cái bản chất của một con rận bán nước.
Trả lờiXóathằng cha Như Nguyên này . Đầu nó có đạn à @@
Trả lờiXóangười viết bài như Như Nguyên là kẻ chính trị cơ hội, viết bài để tạo tên tuổi và kiếm những đồng tiền do bọn phản động cung cấp. thật là kinh tởm.
Trả lờiXóathương lượng biện pháp hòa bình là cách giải quyết tốt nhất hiện nay
Trả lờiXóa