Thông tin từ uỷ ban bầu cử TP Đà Nẵng cho hay trong danh sách các ứng cử viên đại biểu Quốc hội không có tên 3 lãnh đạo chủ chốt của TP Đà Nẵng.
Trên thực tế, đây không phải là trường hợp quá hiếm tại Việt Nam nhưng với hành động của mình, lãnh đạo chủ chốt tại TP "đáng sống nhất Việt Nam" muốn chuyển đến một bức thông điệp mà không phải ai cũng biết, ai cũng hiểu. Xin được chia sẻ để chúng ta cùng được thấy hành động "nói không với ứng cử Đại biểu Quốc hội" của ông Bí thư Nguyễn Xuân Anh, ông Phó Bí thư Thường trực Thành uỷ Võ Công Trí và ông Phó Bí thư, Chủ tịch Uỷ ban nhân dân TP Huỳnh Đức Thơ không phải là điều gì đó quá dị biệt; rằng chuyện tham gia Quốc hội không phải là phương cách duy nhất để các cá nhân (dù là lãnh đạo hay không lãnh đạo) có thể đóng góp sức lực, trí tuệ cho đất nước.
Và rằng, người yêu nước là người tự xác định đâu là thế mạnh của mình để phấn đấu, mục đích cao nhất để có thể đạt đến chứ không phải lao vào đấy để ăn thua và khi không đạt được lại sinh ra cái bệnh phủ nhận sạch trơn; tự xem sự thất bại của mình là do bị đấu tố, có bàn tay của Chính quyền....
***
Đà Nẵng đang quyết tâm lấy lại diện mạo đã từng có dưới thời cố Bí thư Thành uỷ Nguyễn Bá Thanh. Đó là một thực tế mà không ai là không biết.
Trong quá khứ, dù trên cương vị điều hành cao nhất của TP nhưng ông Thanh vẫn tham gia Quốc hội trên cương vị là Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội TP Đà Nẵng. Vậy nên, câu hỏi đặt ra là phải chăng, lãnh đạo chủ chốt của Đà Nẵng không tham gia Quốc hội để tập trung hơn vào việc tái thiết lại Đà Nẵng sau một thời gian dài lâm vào trì trệ và xuất hiện nhiều vấn nạn tiêu cực, những vấn đề mà nếu không giải quyết sẽ đồng nghĩa với các hệ quả đáng tiếc và khó khắc phục hơn?
Tôi cho rằng, đây là một lí do quan trọng nhất cho động thái từ chối ứng cử Đại biểu Quốc hội của lãnh đạo chủ chốt tại Đà Nẵng. Theo đó, lãnh đạo chủ chốt của Đà Nẵng không chọn tham gia Đại biểu Quốc hội không phải là họ sợ không thể làm trọn vai của một đại biểu dân cử. Mà cái đáng quý của họ là biết sống vì những thứ lớn hơn, cần họ hơn.
Chúng ta không phủ định sự quyết liệt, thẳng thắn đến độ khó tin của Bí thư Nguyễn Xuân Anh sẽ khiến Quốc hội khoá XIV trở nên chất lượng; các kỳ họp chính thức, không chính thức của Quốc hội sẽ được hâm nóng hơn bởi những vấn đề cấp thiết đang đặt ra. Tuy nhiên, trong suy nghĩ của giới lãnh đạo TP đầu tàu miền Trung này, họ chấp nhận ở lại, chấp nhận không nhận lấy một sự vinh dự - một trọng tránh để làm tròn vai, làm tròn phận sự tại nơi mà vai trò của họ đang được xem là động lực, là nguyên nhân chủ quan hàng đầu trong công cuộc tái thiết Đà Nẵng.
Một vấn đề nữa mà không thể không nhắc tới. Một trong những nội dung được đặt ra tại nhiều kỳ họp của Quốc hội là xuất hiện nhiều đại biểu kiêm nhiệm; và một khi sự chuyên trách chưa thực sự chiếm đa số thì khi đó chất lượng của Quốc hội nói chung, các kỳ họp nói riêng chưa thể được nâng cao.
Mặt khác, sự kiêm nhiệm sẽ đẻ ra một hiện tượng là "vừa đá bóng, vừa thổi còi" trong hoạt động của Quốc hội. Các đại biểu kiêm nhiệm sẽ bằng cách này, cách khác, né tránh các vấn đề liên quan đến mình hoặc khi mổ xẻ nguyên nhân hạn chế, tồn tại sẽ ảnh hưởng đến mình. Cho nên, việc Bí thư, Phó Bí thư Thường trực và Phó Bí thư kiêm chủ tịch UBND TP Đà Nẵng nói không với tự ứng cử Đại biểu Quốc hội cũng chính là nói không với hiện tượng sắm cùng lúc hai vai nói trên.
Thiết nghĩ rằng, nếu những Nguyễn Quang A, Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Thuý Hạnh, Nguyễn Kim Môn.... dành vài ba phút trong cuộc sống để đọc, để hiểu tại sao giới lãnh đạo Đà Nẵng từ chối, nói không với "tự ứng cử đại biểu Quốc hội" thì chắc chắn họ sẽ có một sự thay đổi lớn. Họ sẽ quay trở về với chính mình, nhìn nhận rõ hơn chính mình như cái cách đối diện của Tiến sỹ Trần Đăng Tuấn sau thất bại vừa qua.
Trở thành Đại biểu Quốc hội không phải là con đường duy nhất để một người yêu nước có thể đi đến cống hiến cho đất nước, quê hương bởi vẫn còn đó rất nhiều vị trí để cá nhân đó, con người đó có thể làm người tử tế. Và ngược lại, đó cũng không phải là một thứ mà những kẻ hám danh, cơ hội có thể vào để chống phá, để thực hiện mưu đồ cá nhân.
Hãy phấn đấu trở thành Đại biểu Quốc hội khi thấy mình xứng đáng nhưng nếu vì mục đích khác thì tốt hơn nên dừng cuộc bởi vải thưa thì không thể che được mắt thánh!
An Chiến
Trả lờiXóaTrở thành Đại biểu Quốc hội không phải là con đường duy nhất để một người yêu nước có thể đi đến cống hiến cho đất nước, quê hương bởi vẫn còn đó rất nhiều vị trí để cá nhân đó, con người đó có thể làm người tử tế. Lãnh đạo chủ chốt của Đà Nẵng không chọn tham gia Đại biểu Quốc hội không phải là họ sợ không thể làm trọn vai của một đại biểu dân cử. Mà cái đáng quý của họ là biết sống vì những thứ lớn hơn, cần họ hơn. Đó là họ tập trung hơn vào việc tái thiết lại Đà Nẵng sau một thời gian dài lâm vào trì trệ và xuất hiện nhiều vấn nạn tiêu cực,
đây mới xứng đáng là một vị lãnh đạo chứ phảm chất đạo đcứ một con người sống vì nhân dân vậy mới đúng là một vị lãnh đạo chứ.người ta như thế mà còn không đi ứng cử chứ như đâu mấy bọn rận chủ kia đua nhau ứng cử chỉ để phá đám
Trả lờiXóaTrở thành Đại biểu Quốc hội không phải là con đường duy nhất để một người yêu nước có thể đi đến cống hiến cho đất nước, quê hương bởi vẫn còn đó rất nhiều vị trí để cá nhân đó, con người đó có thể làm người tử tế. Đây đúng là câu nói nói lên được nguyện vọng tâm tư của những người con Đà Nẵng có cái tâm thực sự vì địa phương, vì Tổ quốc.
Trả lờiXóaTôi đồng tình với quan điểm chuyện tham gia Quốc hội không phải là phương cách duy nhất để các cá nhân (dù là lãnh đạo hay không lãnh đạo) có thể đóng góp sức lực, trí tuệ cho đất nước. Và rằng, người yêu nước là người tự xác định đâu là thế mạnh của mình để phấn đấu, mục đích cao nhất để có thể đạt đến chứ không phải lao vào đấy để ăn thua. Bọn dân chủ rởm hãy nhìn vào đó mà tự nhìn nhận lại mình đi.
Trả lờiXóaTham gia Quốc hội không phải là phương cách duy nhất để các cá nhân có thể đóng góp sức lực, trí tuệ cho đất nước. Không nhất thiết phải ngồi ở một cương vị nào đó thì mới có thể cống hiến cho đất nước hay giúp đỡ những người xung quanh có cuộc sống tốt đẹp hơn. Nói như mấy anh tự ứng cử thì có lẽ cả nước nên đi làm ĐBQH hết đi rồi.
Trả lờiXóaĐà Nẵng luôn là thành phố có những thế hệ lãnh đạo có đầu óc khoa học và đúng đắn. Sự việc này như một cái tát vào mặt bọn khơi ra cái trò gọi là ứng cử viên độc lập, gọi là ứng cử ĐBQH... những ngày gần đây. Đâu nhất thiết phải có cương vị thì mới có thể cống hiến!
Trả lờiXóaMấy thằng chó rận nhìn thấy chửa? Chúng mày mồm thì nói vào Quốc Hội để đóng góp cho đất nước, đến khi không được thì lại sủa bậy bạ. Người ta có lòng đóng góp thật thì nó phải khác.
Trả lờiXóaCũng đúng thôi. Đà Nẵng sau sự ra đi của cố Bí thư Thành uỷ Nguyễn Bá Thanh đang có nhiều vấn đề, rất cần một người có năng lực, trách nhiệm để giải quyết những vấn đề còn tồn đọng.
Trả lờiXóaCần một sự tán thưởng cho hành động của lãnh đạo Thành Phố Đà Nẵng, họ sẵn sàng bỏ qua cái vinh dự của bản thân để có thể tập trung cống hiến tâm sức cho đất nước.
Trả lờiXóaTrở thành Đại biểu Quốc hội không phải là con đường duy nhất để một người yêu nước có thể đi đến cống hiến cho đất nước, quê hương bởi vẫn còn đó rất nhiều vị trí để cá nhân đó, con người đó có thể làm người tử tế. Đôi khi, người ta cần chọn những việc gì cần làm hơn, lớn hơn, hi sinh đi những cái nhỏ nhặt kia.
Trả lờiXóaKhông phải cứ vào Quốc Hội mới là giúp ích cho đất nước. Mỗi người có một ngành nghề, trách nhiệm khác nhau. Làm sao để thực hiện tốt công việc của mình, cũng là yêu nước rồi.
Trả lờiXóaTham gia Quốc Hội không phải là cách duy nhất để cống hiến cho đất nước. Người yêu nước là người biết phát huy thế mạnh của mình, sử dụng thế mạnh đó để cống hiến cho tổ quốc.
Trả lờiXóaMột con người có phẩm chất như vậy mới xứng đáng là lãnh đạo một thành phố năng động như Đà Nẵng chứ. Rất mong ông có thể phát huy tốt đa tài năng của mình để đưa Đà Nẵng nói riêng và đất nước ta phát triển.
Trả lờiXóaMột trong những nội dung được đặt ra tại nhiều kỳ họp của Quốc hội là xuất hiện nhiều đại biểu kiêm nhiệm; và một khi sự chuyên trách chưa thực sự chiếm đa số thì khi đó chất lượng của Quốc hội nói chung, các kỳ họp nói riêng chưa thể được nâng cao. Có thể đó là một lý do mà lãnh đạo Đà Nẵng không tham dự Quốc Hội.
Trả lờiXóaThiết nghĩ rằng, nếu những Nguyễn Quang A, Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Thuý Hạnh, Nguyễn Kim Môn.... dành vài ba phút trong cuộc sống để đọc, để hiểu tại sao giới lãnh đạo Đà Nẵng từ chối, nói không với "tự ứng cử đại biểu Quốc hội" thì chắc chắn họ sẽ có một sự thay đổi lớn. Chúng sẽ không còn những hoạt động chống phá vô bổ kia nữa.
Trả lờiXóaHành động trên đã thể hiện tinh thần trách nhiệm của lãnh đạo TP Đà Nẵng. Ông xác định tập trung toàn lực để phát triển thành phố bởi đó là việc lớn, lớn hơn việc được vinh dự đứng trong hàng ngũ đại biểu Quốc Hội.
Trả lờiXóaĐây không phải là trường hợp quá hiếm tại Việt Nam nhưng với hành động của mình, lãnh đạo chủ chốt tại TP "đáng sống nhất Việt Nam" muốn chuyển đến một bức thông điệp mà không phải ai cũng biết, ai cũng hiểu. Đó là một lời nhắc về trách nhiệm của người đứng đầu.
Trả lờiXóaLãnh đạo chủ chốt của Đà Nẵng không chọn tham gia Đại biểu Quốc hội không phải là họ sợ không thể làm tròn vai của một đại biểu dân cử. Mà cái đáng quý của họ là biết sống vì những thứ lớn hơn, cần họ hơn. Đó là trách nhiệm của một người đứng đầu Thành Phố năng động nhất miền Trung.
Trả lờiXóaThông tin từ uỷ ban bầu cử TP Đà Nẵng cho hay trong danh sách các ứng cử viên đại biểu Quốc hội không có tên 3 lãnh đạo chủ chốt của TP Đà Nẵng. Họ đã thể hiện trách nhiệm của mình đối với nhân dân Đà Nẵng, đó là tập trung cho việc đưa Đà Nẵng ngày càng phát triển hơn xứng đáng là Thành Phố lơn.
Trả lờiXóaĐúng như tác giả bài viết nói: Hãy phấn đấu trở thành Đại biểu Quốc hội khi thấy mình xứng đáng nhưng nếu vì mục đích khác thì tốt hơn nên dừng cuộc bởi vải thưa thì không thể che được mắt thánh!. Chúng ta có rất nhiều cách và cơ hội để cống hiến dức lực, trí tuệ cho đất nước. Còn việc trở thành đại biểu Quốc hội là vì sự hi sinh của bản thân cho nhân dân mà thôi. Đừng nghĩ gì quá cao siêu từ đại biểu Quốc hội
Trả lờiXóaMột hành động đáng suy ngẫm. Chúng ta là những người công dân, hãy biết cách chọn con đường riêng phù hợp với mình. Đừng thấy cái gì hay, cái mới mà chưa tìm hiểu hoặc không có điều kiện mà đâm theo. Hãy biết cách giữ lập trường, rèn sức luyện tài để xứng đáng với điều mình có và mong ước. Hãy biết rằng, không phải điều gì mình muốn cũng có thể xảy ra, nó không tự nhiên như vậy đâu. Hãy hành động thì mới có nhé
Trả lờiXóaMỗi một con người ở mỗi một vị trí khác nhau sẽ có những cách cống hiến khác nhau cho đất nước. Trên cương vị là những nhà lãnh đạo mà đứng đầu là bí thư của một thành phố lớn, lãnh đạo thành phố Đà Nẵng đang muốn dành tâm huyết và sự nỗ lực của mình cho sự phát triển của thành phố. Đó là chức năng, vai trò và nhiệm vụ của họ, đó là công việc dành cho vị trí và trọng trách mà họ đang nắm giữ. Mấy ai hiểu và làm được điều đó?
Trả lờiXóaĐúng thật là nếu lãnh đạo của một tỉnh lại đồng thời là đại biểu quốc hội đại diện cho tỉnh ấy thì có hơi hướng của "vừa đá bóng vừa thổi còi", thiếu đi sự khách quan, dân chủ mất. Lãnh đạo nên làm tròn trách nhiệm của mình đó là đưa địa phương phát triển đi lên, đại biểu quốc hội lại mang một trách nhiệm khác đó là chỉ ra những tồn tại, những vấn đề bức xúc trong nhân dân và tham mưu, góp ý cho nhà nước những giải pháp để giải quyết những vấn đề đó. Mỗi bên một mảng riêng, miễn là làm tốt công việc của mình là được.
Trả lờiXóaQuả đúng là như vậy, không nhất thiết cứ phải là đại biểu quốc hội mới có thể thể hiện hết được tài năng, cống hiến hết mình cho xã hội được, mọi người đều có thể cống hiến cho xã hội, được mọi người ghi nhận mà không nhất thiết phải là đại biểu quốc hội.
Trả lờiXóaĐó mới thực sự là những con người có tâm và có tầm, nếu họ ra ứng cử đại biểu quốc hội thì chắc chắn sẽ nhận được sự đồng tình của quần chúng nhân dân. Nhưng chúng ta nhìn nhận ở đây là ý thức về trách nhiệm với nhân dân ở những con người này, với họ có nhiều cách để đóng góp cho quốc gia, dân tộc
Trả lờiXóaĐà Nẵng có rất nhiều ý tưởng hay và chính họ đã thực hiện những ý tưởng đó và tất nhiên đã thành công ngoài mong đợi. Dám nghĩ dám làm là những gì đất nước chúng ta đã từng làm, nhưng sau một thời gian dài ngủ quên thì đã đến lúc những sự đột phá sẽ dẫn dắt không chỉ riêng Đà Nẵng mà toàn bộ đất nước tỉnh giấc và bắt đầu phát huy tối đa nội lực của mình. Chúc ông Xuân Ah sẽ thành công trong cương vị này và vực dậy cả Đà Nẵng và cả nước Việt Nam xứng đáng với những gì vốn phải có!
Trả lờiXóa