THÔNG TIN

Bài viết
Bình luận

ONLINE

Free Global Counter

TRUY CẬP

ALEXA

25 tháng 10 2015

VIỆT TÂN - NHỮNG ĐIỀU CHƯA BIẾT (BÀI II)

by An Chiến  |  at  25.10.15

BÀI II: CUỘC CHIẾN TRANH GIỮA CÁC PHE PHÁI

Độc giả thân mến, trong series loạt bài Hồ sơ về Hoàng Cơ Minh và Việt Tân trênVietnamngayve đã từng đăng tải, phần nào hiểu về cơ chế độc đoán, độc tài và đầy nực cười của những kẻ dựng nên Đảng Phở bò Việt Tân và biến nó thành tổ chức chuyên khủng bố và làm kinh tế nhưng lại đội lốt tổ chức chính trị "phục quốc" hòng lừa bịp những người nhẹ dạ cả tin để quyên góp tiền bạc cho chúng. Nguồn tiền mà chúng nhận được, trái với mong muốn của bà con hải ngoại, trái với những luận điệu để "phục quốc" mà chúng rêu rao, chúng đưa đi đầu tư các quán phở. Trơ trẽn hơn, chúng lại quay lại với giọng điệu rằng: Ai ăn phở trong các quán phở mà chúng mở ra thì yêu nước, đặc biệt đó là những người của chế độ cũ Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) muốn "phục quốc"!? Tiếp theo thành công của loạt bài trên, chúng tôi sẽ tiếp tục đưa đến cho các độc giả các thông tin bổ ích, khá chi tiết về Việt Tân - tổ chức khủng bố đội lốt chính trị. 
***
Dù nội bộ đang còn rối ren, non yếu và thậm chí còn xuất hiện nhiều luồng ý kiến dẫn đến hình thành các phe phái, đẩy những người trẻ trung, có nhiệt huyết nhưng lại bị cầm tù do những nguyên nhân cực kỳ vô lý. Tuy nhiên, những điều trên đã được che đậy, đã được ngụy trang, được đánh bóng bởi một đội ngũ thành viên lên đến hàng trăm người chỉ có một công việc duy nhất: Trực chiến 24/24h trên các diễn đàn ảo để thực hiện vai trò maketing cho Việt Tân. Tiếp theo nội dung bài I, tôi sẽ biên tiếp. 

Đó là trong Việt Tân nổi lên phe cánh của ông Trần Xuân Ninh khi ông này công khai chỉ đích danh Hoàng Cơ Định là phản bội lại với những truyền thống, bản sắc của Việt Tân thuở ban đầu. Những bước đi hiện tại của Việt Tân dưới sự thao túng của Hoàng Cơ Định và dòng họ Hoàng Cơ là đang đi ngược lại với tiêu chí ban đầu của tổ chức đặt ra. Bởi vì gia đình dòng họ Hoàng Cơ bảo vệ chủ trương cho các thành viên trong tổ chức của mình được "tiến hành đấu tranh bất bạo động" bất cứ ở đâu. Hoàng Cơ Định ranh mãnh khi tính toán rằng, cho các thành viên của tổ chức mình thực hiện các hoạt động "bất bạo động", nếu như xảy ra các trường hợp ngoài ý muốn thì chính thành viên ấy trực tiếp chịu trách nhiệm chứ những kẻ đầu não vẫn không hề hấn gì. Có người ví "đấu tranh" của Việt Tân không khác gì ảo tưởng, coi cuộc "đấu tranh" này như phường chèo sân khấu. Một cuộc "đấu tranh" mà nếu thắng lợi thì lợi lộc vô vàn, thua thì cũng chẳng mất mát gì. 
Chân dung Đỗ Hoàng Điềm và Lý Thái Hùng (Nguồn: Internet)

Như đã thông tin, sau khi Hoàng Cơ Minh chết do tự sát tại bìa rừng ở Lào và MTDTGPTNQGVN cũng từ đó giải tán rồi Việt Tân thay thế vai trò của MT. Dù không ra mặt nhưng Hoàng Cơ Định chính là người nắm quỹ tài chính và điều hành hoạt động của Việt Tân cho đến nay. Còn người phát ngôn chính thức của Việt Tân hiện nay là Hoàng Tứ Duy. Hoàng Tứ duy là con trai của Hoàng Cơ Định. Chủ tịch của tổ chức khủng bố Việt Tân là Đỗ Hoàng Điềm. Cha của Đỗ Hoàng Điềm là Đỗ Thúc Vịnh và mẹ của Điềm là Hoàng Thị An, chị ruột của Hoàng Cơ Long, Hoàng Cơ Minh và Hoàng Cơ Định. Đây cũng là nguyên nhân tự giải thích cho việc phe cánh Trần Xuân Ninh mặc dù đã trực tiếp, công khai đứng ra chỉ trích và thậm chí còn chỉ Hoàng Cơ Định là kẻ phản bội nhưng đã bị chìm xuồng nhanh chóng. Các vị trí chủ chốt của Việt Tân đã nằm gọn trong tay dòng họ Hoàng Cơ và chúng không khác gì tổ chức do gia đình trị thao túng. 

Theo một nguồn thông tin khác, lý do Trần Xuân Ninh "phản" là do sự chia chác không đều. Giữa thập niên 1980, bà con hải ngoại đóng góp cho Việt Tân hơn 20 triệu Mỹ kim và đến nay là hơn 100 triệu Mỹ kim. Tuy nhiên, Hoàng Cơ Định và dòng họ Hoàng Cơ đã dùng số tiền này để kinh doanh trên nhiều lĩnh vực và nhiều nơi trên thế giới. Là người nắm quỹ tài chính của Việt Tân nhưng lại không bao giờ minh bạch hóa các nguồn đóng góp từ các nguồn mà cứ im ỉm. Cạnh đó, ngay cả những vây cánh thân cận mà Hoàng Cơ Định cũng không chia chác lợi nhuận cho đồng đều dẫn đến mâu thuẫn, xích mích đỉnh điểm. Một trong những vây cánh không thể cúi luồn vì lợi nhuận không đều ấy là Trần Xuân Ninh. 

Phạm Thành, một cựu Phó ban Đông Tiến đã khảng khái khi dám nhìn vào sự thật. Phạm Thành cũng tuyên bố, Việt Tân thực chất là "một bọn ăn cướp", "ăn cướp lòng tin và tàn phá cộng đồng VN":
Số lượng tiền khổng lồ được thu vào vì công cuộc chung, nhưng lại nằm trong tài khoản ngân hàng của một cá nhân, gia đình người cầm đầu, và lại không công khai nguồn thu chi, không có bất cứ giấy tờ, tài liệu cụ thể chứng minh thì làm sao công luận biết được việc chi thu đó nhằm mục đích gì, cho ai, bao nhiêu. Tất cả là do sự gian tham mà ra. Muốn biến của công thành của riêng tư. Một hành vi chiếm đoạt có tính toán không lương thiện. Một hình thức kinh doanh chính trị. Đây cũng được coi là một loại tội phạm hình sự xét theo luật pháp xã hội hiện đại.
Một thông tin của một cựu Phó ban Đông Tiến đó nữa là Hoàng Cơ Minh không hề tự sát. Mà Hoàng Cơ Minh chết do những viên đạn được chỉ đạo từ những kẻ đầu sỏ mà đến khi chết Hoàng Cơ Minh cũng không thể ngờ tới được. Đó là bàn tay của Hoàng Cơ Định, Nguyễn Xuân Nghĩa, Trần Xuân Ninh. Bọn này muốn Hoàng Cơ Minh chết để "thừa hưởng món tiền khổng lồ" do người Việt tại hải ngoại tin tưởng đóp góp báy lâu nay. Vì theo nguồn thông tin này, nếu Hoàng Cơ Minh mà tự sát thì y sẽ không bao giờ dám khua chiêng gióng trống ầm ĩ khi bắt đầu lên đường Đông Tiến cả. Nguồn thông tin này cũng cho rằng, việc Hoàng Cơ Minh kéo theo một số đồng bọn để lên đường Đông Tiến là vì bị chạm lòng tự ái khi phe phái của Phạm Văn Liễu tố giác Hoàng Cơ Minh trước bà con hải ngoại rằng: Hoàng Cơ Minh không phải là kẻ vì nước mà chỉ vì lợi lộc, chỉ nằm hưởng thụ sung sướng bên Nhật Bản mà trong khi lại cứ bắt anh em đi vận động tiền bạc quyên góp. 

Bản chất của Hoàng Cơ Định và dòng họ Hoàng Cơ được ngụy trang dưới lớp áo "đấu tranh" rồi cũng sẽ bị chính đồng bọn của mình phanh phui và đấu tố. Một trong những người tích cực và dám công khai nhìn vào sự thật, bản chất, bộ mặt thật của Hoàng Cơ Định, dòng họ Hoàng Cơ và tổ chức khủng bố Việt Tân:
"Hoàng Cơ Định trong hơn 30 năm qua ở hải ngoại cũng đã chứng tỏ cho cộng đồng người Việt thấy rằng Định là một con người bảo thủ, cứng đầu, không biết nghe lời nói phải. Việt Tân rồi cũng đi vào con đường bế tắc, không có lối thoát khi một quá khứ nặng nề của họ luôn bị cộng đồng phê phán, xa lánh, dù cho họ cố bày mưu lập kế dựng ra tổ chức này, hội đoàn nọ trong nước để lấy vải thưa che mắt thánh".
(Còn nữa)

An Chiến

7 nhận xét:

  1. Tổ chức khủng bố Việt Tân mang nặng tính gia đình trị rất lớn khi toàn bộ bộ máy lãnh đạo tổ chức này đều do gia đình Hoàng Cơ nắm giữ...Chúng lợi dụng tổ chức để nắm hết các khoản tài chính, chi tiêu cá nhân, đầu tư vào các hàng quán đứng tên gia đình để nhằm mục đích " rửa tiền " và hợp thức hóa những khoản tiến mà chúng chiếm đoạt...Mâu thuẫn nội bộ hay chính là mâu thuẫn giữa gia tộc khủng bố Hoàng Cơ với cá c thành viên của Việt Tân là điều tất yếu...Và sớm muộn thì cái tổ chức hổ lốn này cũng phải tan rã vì chính những mâu thuẫn lợi ích nhơ bẩn bên trong.

    Trả lờiXóa
  2. AI PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM TRONG VIỆC TRUNG QUỐC TIẾP TỤC XÂM LẤN TRƯỜNG SA?
    (22 tháng 10 2015)

    Kính gửi Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam

    Trong những sai lầm mà ĐCSVN phạm phải, việc đưa Nguyễn Phú Trọng lên làm Tổng Bí thư thuộc loại sai lầm nghiêm trọng nhất.

    Tôi đã viết như sau trong bài “Lại nói về nguy cơ Lê Chiêu Thống hiện đại”, công bố ngày 20 tháng 4 năm 2013:

    “Tổng Bí thư không học và chưa hề trải nghiệm thực tế lĩnh vực khoa học và công nghệ nói chung và nông nghiệp nói riêng; không học và chưa trải nghiệm thực tế về kinh tế-tài chính… Ông chỉ có một mớ sách Mác - Lênin cổ lỗ sĩ với một tệp văn kiện, diễn văn viết theo yêu cầu của các nhà lãnh đạo tiền nhiệm.

    (Tôi gọi ông là cậu ấm hiện đại, làm nghề cạo giấy. Cái mác giáo sư – tiến sỹ ông được gắn chẳng qua chỉ là trời ơi đất hỡi. Để làm được một luận văn khoa học nghiêm túc người ta không chỉ phải thiên kinh vạn quyển mà phải lăn lưng vào thực tế kiệm nghiệm để thu thập số liệu riêng của mình. Ông xào xáo không biết được mấy trang sách rồi đem cái giấy giới thiệu của ĐCSVN sang trường Đảng CSLX thì không thầy nào không thể không phê “otlichno” mặc dù chỉ người đọc thông viết thạo là có thể viết được luận văn kiểu ấy)

    Chẳng những thế con người ấy còn tỏ ra rất non kém. Vì non kém, ông ta chỉ có thể thuyết giáo chung chung. Hoặc nói những điều vô thưởng vô phạt. Hoặc nói những điều cũ mèm lạc lõng, lạc hậu đến mức như là phản động.

    Việc làm thì chẳng đâu vào đâu. Hồi làm Bí thư Thành ủy Hà Nội, Thủ đô rất trì trệ. Kém hẳn so với Đà Nẵng, Sài Gòn và nhiều thành phố khác. Đã thế còn tiếp tay cho Siputra lậu thuế ba ngàn tỷ đồng để được hưởng một biệt thư trị giá một triệu đôla.

    Hành động quyết liệt nhất trong đời NPT, sau này kể lại, chỉ có thể là hành động đã được ông biểu diễn trong Hội nghị Trung ương 4 vừa rồi. Thế mà, kết quả hành động này đã không chỉ mang lại thất bại cho cá nhân ông mà còn bôi nhọ cả “triều đình” ĐCSVN.…

    Những gì diễn ra trong Hội nghị TW4 không dấu nổi âm mưu sát phạt nhau giữa Nguyễn Phú Trọng với Nguyễn Tấn Dũng”.

    Không hạ bệ được ông Nguyễn Tấn Dũng, NPT đứng khóc thút thít trên tivi như một đứa trẻ con. Càng trẻ con hơn khi ông từng “khoe phiếu bé ngoan” với “thiên triều” của ông. Sau đây là đoạn kể của tôi trong bài “Rất đáng phàn nàn về ông Nguyễn Phú Trọng” viết ngày 7 tháng 5 năm 2007:

    “Ngạc nhiên hơn là, ông Nguyễn Phú Trọng oang oang báo cáo với Trung Quốc và với toàn thế giới rằng: “Từ ngày nhận lãnh cương vị chủ tịch Quốc hội, nước đầu tiên tôi đi thăm là Trung Quốc”.

    Khi nghe ông Nguyễn Phú Trọng vừa nói câu trên, mặc dù đang ngồi trước một số người, như là một phản xạ vô điều kiện, tôi đột nhiên văng bậy: “Sao cái thằng cha ngu quá thế nhỉ!”.

    Nói ra như vậy hết sức vô chính trị. Chẳng nhẽ ông Nguyễn Minh Triết lên làm chủ tịch nước, ông Nguyễn Tấn Dũng lên làm thủ tướng chính phủ mà không sang thăm ngay Trung Quốc là không đúng bằng ông Nguyễn Phú Trọng hay sao? Chẳng nhẽ đối với Việt Nam, tất cả các nước đều chỉ được xếp hàng sau Trung Quốc hay sao?

    Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chọn Nhật Bản, chủ tịch Nguyễn Minh Triết chọn Lào là những nước đến thăm đầu tiên (chứ không phải Hoa Kỳ hay Trung Quốc) là rất thông minh.

    Có cụ cách mạng lão thành đặt câu hỏi: “Hay là họ muốn vỗ vào mặt nhau, muốn chèn nhau để được ưu tiên đón nhận ân huệ và sự bảo trợ của Trung Quốc?”.

    Trẻ con như vậy nhưng rồi NPT đã từng tỏ ra rất ngạo mạn, khinh khi. Giữa lúc Biển Đông trào sôi căm hận: Trung Quốc xây thành đắp lũy ở Hoàng Sa, tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa, cắt cáp tàu thăm dò Dầu khí ở Trường Sa, cấm và bắn giết ngư phủ ta, không cho đánh cá ở Biển Đông…., Quốc hội bồn chồn lo lắng đòi được nghe, được bàn thảo về tình hình Biển Đông thì NPT gạt đi, bảo rằng “Tình hình Biển Đông không có gì mới”!

    Không chỉ lấp liếm tội ác cho giặc, NPT còn tiếp tay thực hiện âm mưu cô lập hóa Việt Nam, biến Việt Nam thành con mồi đơn độc trước dã thú.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai cũng thấy, trong tình hình hiện nay, Việt Nam không thể nào đơn phương đương đầu với Trung Quốc ở Biển Đông. Muốn giữ Biển Đông phải dựa vào luật pháp quốc tế và sự hỗ trợ của cộng đồng nhân loại. Nhưng, NPT đã từng âm mưu tước bỏ các bửu bối quan trọng đó để trói tay nạp mạng Việt Nam cho Trung Quốc.

      Bản tuyên bố chung ký kết giữa NPT và Hồ Cẩm Đào ngày 15 tháng 10 năm 2011 không hề đả động đến DOC và COC, chỉ cam kết sẽ giải quyết các vấn đề Biển Đông theo “Thỏa thuận các nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa nước cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam và nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa”. Hai ngày sau khi NPT ký bản cam kết đó, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Lưu Vi Dân, sung sướng tung hô trước thế giới rằng: “Tuyên bố chung Trung-Việt" có ý nghĩa chỉ đạo quan trọng trong việc thúc đẩy quan hệ hai nước phát triển lâu dài, lành mạnh và ổn định. Trung Quốc và Việt Nam thông qua đàm phán giải quyết tranh chấp trên biển giữa hai nước không liên can gì với bên thứ ba".

      Tháng 8 năm đó, sau “Đối thoại chiến lược quốc phòng an ninh Việt-Trung", Nguyễn Chí Vịnh cũng ném vào mặt quốc tế rằng: “Những tranh chấp chủ quyền giữa Việt Nam và Trung Quốc, rõ ràng cần giải quyết giữa hai nước với nhau".

      Vừa lấp liếm cho tội ác của giặc, vừa thực hiện âm mưu cô lập hóa Việt Nam, tại Hội nghị Shanggri-La 13, tên tướng rụt cổ Phùng Quang Thanh khua môi: “Những vấn đề có liên quan đến hai nước thì cần giải quyết song phương ….

      Trên thực tế, ngay ở trong quốc gia, hay mỗi gia đình cũng còn có những mâu thuẫn, bất đồng, huống chi là các nước láng giềng với nhau còn tồn tại tranh chấp về biên giới, lãnh thổ, hoặc va chạm là điều khó tránh khỏi”.

      Trời ơi, thế này thì còn cần gì Bí thư Quân ủy Trung ương với Bộ trưởng Quốc phòng cho tốn cơm. Làm gì cần đánh giặc nữa vì họ đã sẵn sàng rước chúng vào làm tổ sư họ!

      Cần lưu ý rằng, cự tuyệt quốc tế, song phương hóa vấn đề Biển Đông không phải chủ trương của Bộ Chính trị ĐCSVN mà chỉ là âm mưu của Trung Quốc được NPT rắp tâm thức hiện. Bằng chứng là trong bản Tuyên bố chung Việt Nam- Trung Quốc do Chủ tịch Trương Tấn Sang ký ngày 21 tháng 6 năm 2013 có nhấn mạnh đến DOC.

      Quyết liệt hơn, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, giữa Hội nghị Shangri-La đã công khai “ra lệnh” cho Trung Quốc phải “thực hiện nghiêm túc DOC, nỗ lực hơn nữa để sớm có Bộ quy tắc ứng xử (COC)”, Ông nói rất dõng dạc: “ASEAN và Trung Quốc cần đề cao trách nhiệm, cùng nhau củng cố lòng tin chiến lược, trước hết là thực hiện nghiêm túc DOC, nỗ lực hơn nữa để sớm có Bộ quy tắc ứng xử (COC) phù hợp với luật pháp quốc tế, đặc biệt là Công ước LHQ về Luật biển 1982 (UNCLOS)”.

      Thẳng thừng bác bỏ đàm phán song phương, Thủ tướng tha thiết gọi mời: “Tôi tin rằng các nước trong khu vực đều không phản đối can dự chiến lược của các nước ngoài khu vực nếu sự can dự đó nhằm tăng cường hợp tác vì hòa bình, ổn định và phát triển. Chúng ta có thể kỳ vọng nhiều hơn vào vai trò của các nước lớn, nhất là Hoa Kỳ và Trung Quốc, hai cường quốc có vai trò và trách nhiệm lớn nhất…”.

      Biểu hiện thực tế trên cho thấy có hai Bộ Chính trị. “BCT NPT” là BCT phản động, BCT bán nước; “BCT NTD”, trong trường hợp này, đã nói đúng tiếng nói của dân tộc Việt Nam (Những mong rằng rồi sẽ làm như nói).

      Trong nhiệm kỳ Tổng Bí thư của NPT nổi cộm nhất, nguy hiểm nhất, da diết nhất là vấn đề biển đảo Việt Nam bị Trung Quốc xâm lấn.

      (Vấn đề tham nhũng, vấn đề tụt hậu, vấn đề tệ nạn xã hội… cũng nhức nhói và được nói đến nhiều, nhưng kết quả giải quyết chẳng ra gì. Tất cả ngày càng trở nên lụn bại hơn, nếu không muốn nói là thối nát. Giành lấy quyền trưởng ban chỉ đạo chống tham nhũng từ tay Thủ tướng, NPT làm tệ hơn. Chẳng những thế, để chạy tội non kém, NPT ngụy biện xằng bậy: Đường Tăng đi thỉnh kinh cũng phải hối lộ, Đánh chuột khéo vỡ bình).

      Xóa
    2. Đối mặt với tai họa xâm lăng của Trung Quốc, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng rất cương nghị: "Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền và lợi ích chính đáng của mình bởi vì chủ quyền lãnh thổ, chủ quyền biển đảo là thiêng liêng. Việt Nam luôn mong muốn có hòa bình, hữu nghị nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển, và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó".

      Trước tuyên bố ngang ngược của Tổng Bí thư ĐCSTQ kiêm Chủ tịch nước CHND Trung Hoa Tập Cận Bình khi trả lời báo Wall Street Journal ngày 22/9/2015: Quần đảo Nam Sa (tức Trường Sa của Việt Nam) ở Biển Đông “từ thời xa xưa đã là lãnh thổ của Trung Quốc”, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang hôm 28/9/2015, trong bài phát biểu tại Hội Á Châu (Asia Society) ở New York cũng như trả lời Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA) Việt ngữ, đã đáp trả dõng dạc: “Ngài Tập Cận Bình khẳng định Nam Sa từ lâu là của Trung Quốc thì chúng tôi cũng nói lại rằng đối với chúng tôi, lập trường trước sau như một không thay đổi. Chúng tôi gọi đó là Trường Sa và Hoàng Sa, trước sau như một là thuộc về Việt Nam chúng tôi. Chúng tôi có đầy đủ bằng chứng về lịch sử và thực tiễn pháp lý để xác định chủ quyền là của Việt Nam chúng tôi.”, “Chúng tôi mong muốn mọi tranh chấp phải được giải quyết bằng luật pháp quốc tế. Đây là cách duy nhất (để giải quyết bất đồng)”.

      Trong khi đó thì NPT như liệt khẩu, không hề nói được một câu ra hồn trước vấn đề tối khẩn thiết liên quan đến vận mệnh quốc gia.

      Nhãn quan chính trị của NPT mù mờ, cái tầm của ông ta rất thấp (cái tâm cũng chẳng ra gì khi chỉ quẩn quanh lo bảo vệ những ý kiến trong luận văn của mình mà bỏ mặc tổ quốc, bỏ mặc nhân dân). Trên bàn cờ chính trị, trước đối thủ, NPT luôn luôn hoặc bị lừa, hoặc chậm một nước. Rất có thể Trung Quốc đã không dám đưa HD-981 vào Hoàng Sa, chưa dám xây “Trường thành cát” ở Trường Sa nếu Việt Nam kịp thời nâng quan hệ hợp tác Việt Nam – Hoa Kỳ lên tầm Hợp tác Chiến lược và có hải quân Hoa Kỳ đóng ở Cam Ranh.

      Việt Nam luôn luôn bỏ qua những cơ hội vàng mà nhẽ ra những người lãnh đạo sáng suốt phải biết kịp thời năm lấy. Trong chuyến viếng thăm vịnh Cam Ranh đầu tháng Sáu năm 2012, đứng trên con tàu chở khí cụ USNS Richard E. Byrd, ông Panetta Bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ đã khẳng định một điều vô cùng quan trong trước báo chí: "Tàu hải quân của Hoa Kỳ có thể sử dụng cảng Cam Ranh là yếu tố quan trọng của mổi quan hệ giữa hai nước và chúng ta thấy khả năng xảy ra điều này là rất lớn trong tương lai”.

      Năm 1978 ta đã từng cho Liên Xô thuê cảng Cam Ranh 25 năm để phục vụ cuộc chiến tranh lạnh của hai nước ngoài, ngày nay trước họa ngoại xâm, vì quyền lợi của chính bản thân, nhằm bảo toàn giang sơn gấm vóc sao ta không khẩn thiết mời Hoa Kỳ vào.

      Còn có thể dẫn chứng nhiều việc làm dớ dẩn, nhiều câu nói u mê nhưng thiết nghĩ những gì vạch ra trên đây đủ chứng tỏ rằng NPT hoặc quá ngu dại, hoặc là nội ứng cho giặc. Không những không gỡ được Hoàng Sa mà chính NPT còn tạo điều kiện cho Trung Quốc xâm lấn Trường Sa. Tội lớn này chắc chắn lịch sử sẽ phán xử.

      Tiến sỹ Trần Nhơn, nguyên thứ trưởng Bộ Thủy Lợi đã luận tội rất chính xác:

      Đóng cửa, hiệp thương với “Cướp ngày”,
      Giữa kỷ nguyên hội nhập Đông Tây.
      Phải chăng hồn ma Lê Chiêu Thống
      Nhập vào Nguyễn Phú Trọng hôm nay?!

      Còn để những Nguyễn Phú Trọng, Phùng Quang Thanh, Nguyễn Chí Vịnh ngày nào trong bộ máy lãnh đạo thì nguy cơ mất nước còn hiển hiện. Hãy kịp thời đuổi ngay họ ra khỏi Đảng.

      Vậy mà, bọn gián điệp Phương Bắc, bọn chân gỗ, hay chính Nguyễn Phú Trọng đang tim cách áp đặt phương án giữ NPT thêm nửa nhiệm kỳ TBT. Đây là tai họa khôn lường. Kính mong BCHTW ĐCSVN hãy hết sức cảnh giác.

      Hà Nội, ngày 22 tháng 10 năm 2015
      Nguyễn Thanh Giang
      Số nhà 5, ngõ 341, đường Trung Văn
      Quận Nam Từ Liêm – Hà Nội
      Mobi: 0984 724 165

      Xóa
  3. Chuyện tố nhau, phe cánh này nọ chả có gì là lạ với một thứ tổ chức như Việt Tân. Bản thân nó đã là một thứ dị hợm, phản động, lại còn được tạo nên bởi một lũ tham lam thì chuyện "cái kim trong bọc lòi ra" chả cần phải đợi lâu. Cái lối thâu tóm mọi việc kiểu gia đình trị chắc chắn sẽ làm những kẻ khác ngứa mắt nóng mặt, thế thì chửi nhau là lẽ tất nhiên rồi.

    Trả lờiXóa
  4. Thực hiện mưu đồ chống phá cách mạng Việt Nam, đúng 5 năm sau ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, tại Mỹ, ngày 30-4-1980, Hoàng Cơ Minh, nguyên chuẩn tướng, phó đề đốc hải quân ngụy cùng một số ngụy quân cũ lập ra tổ chức “Mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam”. Một năm sau, được sự hỗ trợ của các phần tử cực đoan ở Mỹ và lực lượng tình báo lục quân Thái Lan, Hoàng Cơ Minh cùng đồng bọn đã lập căn cứ kháng chiến ở vùng rừng núi Udon-Thái Lan; và ngày 10-9-1982, tại căn cứ ở Thái Lan, Hoàng Cơ Minh đã lập ra cái gọi là “Việt Nam canh tân cách mạng đảng”, đọc tắt là “Việt Tân”, có “cương lĩnh, đảng quy, đảng chế”, “cờ”... Đây là tổ chức đầu não, chỉ huy mọi hoạt động của “Mặt trận” và các tổ chức ngoại vi.

    Trả lờiXóa
  5. Việt Tân thực chất là "một bọn ăn cướp", "ăn cướp lòng tin và tàn phá cộng đồng VN" ở hải ngoại.

    Trả lờiXóa

Proudly Powered by Blogger.